Bản thân sợ nhất là lúc này
không muốn nhìn vào đâu nữa vì có quá nhiều đắng cay…
Nếu có thể cho mình dừng lại tất cả mọi giác quan trong một ngày
để cúi xuống trở về như đứa trẻ...
Bản thân sợ nhất là lúc này
không muốn nhìn vào đâu nữa vì có quá nhiều đắng cay…
Nếu có thể cho mình dừng lại tất cả mọi giác quan trong một ngày
để cúi xuống trở về như đứa trẻ
thế giới lặng im giống lần đầu tiên nhìn thấy một con người xa lạ
và trái tim sau nhiều năm hóa đá
bỗng vỡ đến tan tành…
Sẽ cảm nhận tất cả màu sắc chỉ còn là màu xanh
thứ hy vọng nhỏ nhoi để thấy mình sinh ra còn ý nghĩa
những ác mộng dưới gối chăn giờ có thêm một bầu trời nương tựa
dù mình lẻ loi đến mức nào đi nữa
cũng không sao!
Có những ánh sáng luôn ở đấy nhưng chẳng thể chạm vào
chỉ để tin mình sẽ có một vùng da ấm áp
khi đưa mặt ra nhưng nhận về là một giọt nước mắt
mình biết
phải tự tha thứ cho mình…
- Trích Bản thân sợ nhất là lúc này -