Là bản thảo của tập phóng sự được chính nhà báo Nguyễn Trung Hiếu ghi chép lại khoảng hơn 30 bài viết trong những chuyến đi xa gần của mình
Giống như một bức tranh sống động về sự phân tầng xã hội cũng như khoảng cách giàu nghèo, một đô thị xa hoa kề cận một nông thôn lầm than
Đi Về Phía An Lạc dẫn bạn đọc đi từ những tòa tháp cổ Champa miền Trung, Việt Nam qua Watphou - Ngôi đền di sản Champasak, Lào rồi đến Địa đàng phương Đông - Ban Chiang, Thái Lan, tiếp tục thăm đất nước của Tagore với những đền đài, thành quách, cùng cảnh sống lầm than của tầng lớp Ấn Độ,… Một mực chỉ muốn gửi gắm ở đây một góc nhìn nhỏ về "hiện thực" cuộc sống đương đại, trong tư cách người viết báo. Những gì đang diễn ra hôm nay đều mang ý nghĩa trong ngày mai. Triết gia Rajneesh, người Ấn Độ từng viết: "Một khi cội rễ bị bứt gốc, cỏ cây đều chết, con người rồi cũng lụi tàn héo úa".
"Nguyễn Trung Hiếu đến với nghề báo khi còn là một thanh niên, một phóng viên trẻ của báo Quảng Nam - Đà Nẵng với những bài phản ánh đầy bức xúc về nghịch lý của thời bao cấp, và rồi trưởng thành nhanh chóng qua nhiều bài điều tra chống tiêu cực, những phóng sự xã hội không nhân nhượng với bất công trong đời thường trên báo Lao Động.
Người đọc dễ nhận ra trong tập sách vị đắng của chuyện làm ăn thời buổi kinh tế thị trường còn chất hoang dã, nỗi xót xa về sự biến dạng của các giá trị nhân văn do yếu kém trong việc trùng tu di tích, bảo tồn vốn cổ truyền thống.
Nhưng không chỉ có những gam màu xám, một số bài trong tập phóng sự này đã mang lại cho người đọc chút ấm lòng trước những tình cảm cao quí đã làm đổi thay không ít số phận.
Hơn mười năm trở lại đây, Nguyễn Trung Hiếu đi vào chiều sâu của lĩnh vực văn hóa và có vẻ như ngày càng bị cuốn hút bởi sự kỳ vĩ của đời sống tâm linh, những bí ẩn của tự nhiên và con người, mà thời gian học tập ở Ấn Độ dù ngắn ngủi cũng giúp anh ngộ được nhiều điều, ít ra cũng nhìn cuộc sống chung quanh với thái độ bao dung và thoáng đạt hơn.
Những chuyến viếng thăm các trung tâm Phật giáo, thâm nhập vào các khu phố nghèo, các làng quê xa xôi giúp anh thấu hiểu và giải thích được những hiện tượng nghịch lý đang diễn ra hàng ngày trên đất nước Ấn Độ. Ghi chép của anh là một bức tranh sống động về sự phân tầng xã hội cũng như khoảng cách giàu nghèo, một đô thị xa hoa kề cận một nông thôn lầm than, và sâu sắc hơn là tính cách an lạc chấp nhận lẽ vô thường trong cuộc sống của người dân nơi đây. Phải chăng vì vậy mà tập phóng sự tập hợp hơn 30 bài viết này có tên Đi Về Phía An Lạc."