Ta bắt gặp trong Mê Hồn Ca của Đinh Hùng một thiên nhiên tiền sử, huyền bí, diệu kỳ và ẩn chứa sức mạnh. Những thung sâu, những cánh rừng, loài hoang thảo, vệt dương sa, dấu chân muông thú, ánh lửa bộ lạc và mối tình thái cổ… là nơi thi sĩ mơ về, là nơi vẫy gọi và dẫn dắt mĩ cảm. Đối nghịch với khung cảnh ấy là đô kỳ, thị thành tha hóa, con người tha hóa, xa lạ, vong bản, "mất tinh thần từ những thuở xa xôi".