Chúng ta vừa cùng nhau trải qua những ngày sinh-tử của Đại dịch Covid -19! Khắp thế giới, trên 3 triệu người đã nhiễm bệnh và gần 300 nghìn người mãi mãi không trở về, khoảng gần 25 triệu việc làm đã biến mấ Chúng ta đã rất sốc, rất lo sợ, rất buồn đau...
Chúng ta vừa cùng nhau trải qua những ngày sinh-tử của Đại dịch Covid -19! Khắp thế giới, trên 3 triệu người đã nhiễm bệnh và gần 300 nghìn người mãi mãi không trở về, khoảng gần 25 triệu việc làm đã biến mấ Chúng ta đã rất sốc, rất lo sợ, rất buồn đau. Và rồi, đại dịch cho chúng ta hiểu: sinh mệnh con người là trân quý nhất! Đại dịch khủng khiếp rồi sẽ qua đi, điều đọng lại khiến chúng ta nhớ mãi là chúng ta đã yêu thương, cùng mạnh mẽ hành động để chiến thắng đại dịch!
Những ngày của cuộc chiến Covid chúng ta đã chứng kiến sự đồng sức đồng lòng của cả hệ thống chính trị và toàn thể xã hội, tinh thần dân tộc trỗi dậy mạnh mẽ với quyết tâm đẩy lùi dịch bệnh để đưa cuộc sống trở lại bình thường.
Bên cạnh việc quyết liệt ngăn chặn tốc độ lây lan của dịch, nhanh chóng xác minh nguồn lây để phong tỏa, dập dịch thì chính quyền, các cơ quan chức năng từ Trung ương tới địa phương đều tuân thủ nghiêm quyết sách của Chính phủ là đối xử nhân văn, đầy tinh thần trách nhiệm với bệnh nhân và những người được cách ly, giám sát sức khỏe cho dù họ là người Việt hay người nước ngoài. Ngay trong những khu cách ly, chúng ta đã được có những góc nhìn chân thực, phản ánh những nỗ lực, cố gắng và tận tâm tận lực của đội ngũ bác sĩ, chiến sĩ và những tình nguyện viên. Và cảm nhận sâu sắc sự biết ơn, sự tự giác cố gắng của những người cách ly để cùng động viên, khích lệ lẫn nhau trong tình nghĩa đồng bào cùng vượt qua khó khăn.
Con đã về nhà – Ký họa cách ly dịch Covid ghi lại bằng hình ảnh của những người con xa đất nước đang học tập, sinh sống ở nước ngoài. Khi dịch Covid bùng phát, những con người ấy đã đứng trước băn khoăn: Ở lại hay trở về? Tự phòng dịch hay là tin tưởng hoàn toàn vào sự chỉ đạo của chính phủ? Và sau những băn khoăn đó họ đã trở về, gác việc riêng, tự giác nghiêm túc thực hiện cách ly. Để rồi, sau 14 ngày cách ly, họ nhận ra: “Sau bao nhiêu khát vọng bay nhảy của tuổi trẻ, những biến cố cuộc sống giúp chúng con càng thêm yêu và trân quý sự thiêng liêng, ấm áp của hai tiếng “gia đình”, “tổ quốc” và sự biết ơn dành cho những người đã yêu thương chúng con vô điều kiện.” (Tăng Quang)