"Tại một làng nhỏ có tên là Đông Sơn thuộc huyện Uyển Bình, tỉnh Hà Bắc. Bây giờ là tiết đầu xuân. Mùa xuân ở phía Bắc đến khá chậm. Băng tuyết của mùa đông chưa tan hết, màu trắng xóa vẫn còn rải rác khắp nơi, mấy bụi cỏ dại như tranh thủ với thời gian bắt đầu đâm chồi, nhưng những cọng cỏ èo uột trên nền đất vàng lạnh trông thật tội...
Suối đổ ra sông. Sông về với biển. Từ núi cao rừng thẳm, mưa nguồn ta lại về với biển cả mênh mông. Giọt nước ngọt đầu nguồn nay thấm thêm vị mặn của cuộc đời, của nắng gió gian lao. Và một ngày nào đó, hòa trong nắng, trong gió chơi vơi, giọt nước lại bay lên để rồi lại rơi xuống nơi đầu nguồn bí ẩn những thung sâu, những vạt rừng hoang dại, vẫn thâm u trong nắng gió đại ngan. Giọt nước mang theo nỗi mặn mòi của chớp bể…
Khép kín một vòng tròng quy luật của cuộc đời.
Cho ta tan vào nỗi nhớ mênh mông trong chớp bể mưa nguồn…
Hãy cùng đọc và suy ngẫm nhé!